Mô tả:Playtime là bộ phim có nội dung như chính cái tựa đã gợi nên – một khung cảnh điền dã dành cho khán giả, trong đó Tati bảo rằng chúng ta hãy thư giãn và tự tận hưởng lấy vùng không gian rộng mở mà bộ phim tạo ra, một vùng không gian không bị vướng bận bởi tính độc tài của cốt chuyện về vấn đề “cái gì sẽ xảy ra tiếp theo”, và khán giả cũng không phải bận tâm đến việc đồng cảm với các diễn viên, và tách rời ra khỏi những thủ thuật lôi kéo người xem nhờ vào khung cảnh và cách dựng phim nhằm giữ người xem luôn ở trong những trạng thái cảm xúc vốn đã được định đoạt trước. Tati để chúng ta thoải mái tạo ra bộ phim cho chính mình từ vô số vật liệu mà ông cung ứng.
Cho Seong-ha, Baek Sung-hyun, Ye Su-jeong, Kim Hong-pyo, Seo Han-gyeol, Lee Chang-won, Han Si-an, Park No-gyeong, Yoon Su-jin, Jeong Dae-gyo, Lee Jong-geun, Jeon Seung-ho, Ryu Geun-hong, Choi Yu-yeong, Son Kwang-Eop
Michael Herbig, Christian Tramitz, Rick Kavanian, Jasmin Schwiers, Merlin Sandmeyer, Friedrich Mücke, Jessica Schwarz, Sky du Mont, Tutty Tran, Daniel Zillmann, Pit Bukowski, Tobias van Dieken, Akeem van Flodrop, Inga Dietrich, Sabrina Schieder, Jacob Kat
Arjo Atayde, Julia Montes, Sid Lucero, Paolo Paraiso, Cholo Barretto, Bernard Palanca, Kayley Carrigan, Elora Españo, Ivan Carapiet, Geli Bulaong, Levi Ignacio, Anne Feo, Jeffrey Tam, Ian Lee, Julio Alberto De Leon, Enchong Dee, Vin Abrenica, Rosh Barman
Elizabeth Olsen, Miles Teller, Callum Turner, Da'Vine Joy Randolph, John Early, Barry Primus, Betty Buckley, Darryl Scheelar, Danny Mac, Damon Scott Johnson, Lucy Turnbull, Christie Burke, Sebastian Billingsley-Rodriguez, Patrick Freyne, Angela Galan
Sam Worthington, Zoe Saldaña, Sigourney Weaver, Stephen Lang, Kate Winslet, Cliff Curtis, Joel David Moore, CCH Pounder, Edie Falco, Jemaine Clement, Giovanni Ribisi, Britain Dalton, Jamie Flatters, Trinity Bliss, Jack Champion, Brendan Cowell, Bailey Bas
Giới thiệu:Playtime là bộ phim có nội dung như chính cái tựa đã gợi nên – một khung cảnh điền dã dành cho khán giả, trong đó Tati bảo rằng chúng ta hãy thư giãn và tự tận hưởng lấy vùng không gian rộng mở mà bộ phim tạo ra, một vùng không gian không bị vướng bận bởi tính độc tài của cốt chuyện về vấn đề “cái gì sẽ xảy ra tiếp theo”, và khán giả cũng không phải bận tâm đến việc đồng cảm với các diễn viên, và tách rời ra khỏi những thủ thuật lôi kéo người xem nhờ vào khung cảnh và cách dựng phim nhằm giữ người xem luôn ở trong những trạng thái cảm xúc vốn đã được định đoạt trước. Tati để chúng ta thoải mái tạo ra bộ phim cho chính mình từ vô số vật liệu mà ông cung ứng.